tHƠ HOÀI NIẸM



HOÀI NIỆM




  

Đặng văn Thuận

Bốn mươi năm xưa,vừa tròn đôi mươi, mười tám
Tóc xanh,mắt sáng rạng ngời,mang bao hoài bảo-ước mơ
Ôi! cái thuở hồn nhiên, vụng dại
Tưởng chừng, ngũ yên trong quá khứ mộng mơ
Nay , bổng dưng ùa về trong ký ức
Mà cứ ngở,mới ngày nào,còn thoáng chút hương xưa
Em! áo trắng học trò,vành nón nghiêng che đôi má ững
Anh! ngập ngừng,  vụng dại ánh mắt nhìn theo
Tóc xỏa ngang vai, thon thả dáng gầy
Tà áo thướt tha,bóng chiều nghiêng đổ
Trên lối về,anh, ngơ ngẫng tập làm thơ...

TặngT.T.N.OA5










                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét